Truyện Sex Tôi yêu chị, tình đầu của tôi
Trong cơn mê, mình nghe thoáng tiếng kêu mình “H ơi” đâu rồi. Mình mơ màng tỉnh dậy thì phát hiện mẹ mình về rồi. Mình ngồi dậy đi ra phòng khách hỏi mẹ.
– Mẹ mới về hả ?
– Uh, sao mày mới sáng mà ngủ ghê vậy, đêm qua thức đêm hả ?
– Không có mẹ ơi, sáng dậy ăn sáng rồi mà nghe mệt quá nằm nằm thế là ngủ luôn.
– Có quần áo gì không đưa đây mẹ bỏ máy giặt, giặt luôn một thể.
Lúc ấy mình vào phòng mang bộ quần áo ngày hôm qua ở bên nhà chị cho mẹ mình. Một lát sau mình nghe tiếng gọi từ nhà dưới gọi mình.
– Ê H, sao quần áo mày toàn mùi con gái vậy.
Mình chết điếng người vì câu hỏi như trời đánh đó. Định thần lại, mình nghĩ một lí do cũng hết sức hợp lý rồi bình tĩnh đi xuống.
– Mùi gì là sao mẹ ?
– Sao áo mày nó toàn mùi nước hoa phụ nữ nè, mùi này No5 chắc luôn.
– Đâu mùi nào con nghe thử, con dùng Burberry thôi làm gì có No5 gì ở đây
Mình cố gắng chầy cối giả bộ ngây thơ. Đưa mũi vào hít hít
– À nhỉ, có mùi khác.
– Tao đi mày dắt gái về nhà à. Mà mùi này là dân sành đó, ngồi phòng lạnh mới dùng thôi.
– Sặc, dắt là dắt ai, mẹ cứ nói bậy. À mà khi sáng con đi ăn, có chị kia bị ngã xe, con đỡ dậy chắc bị dính thôi, không biết phải không.
– Thật không đó, nếu vậy thì chắc đúng rồi, mùi này không phải của lứa mày đâu.
– Đúng là không có gì qua được thần hương như mẹ mà. Nghe thôi cũng biết loại gì rồi à ?
– Buôn nước hoa chả nhẽ không biết mùi, mà cái loại No5 này mẹ tư vấn nhiều người dùng lắm, mùi này nhẹ nhàng mà.
– Vâng.
– À mà chị Trịnh ngân hàng ấy, hay dùng cái này, mẹ tư vấn cho chỉ dùng đó. Ở đây mẹ thấy cũng ít ai dùng cái này lắm.
Nói thật nghe đến đó gai ốc mình nổi lên, lạnh toát hết sống lưng. Trong đầu mình lúc đó nghĩ chắc là mẹ mình biết cái gì rồi đây. Mình cố gắng bình tỉnh lại với thái độ ngáo ngơ và ngây thơ hết mức có thể.
– Trinh nào vậy mẹ ?
– Trời cái thằng này. Thế việc tao giao cho mày mấy ngày nay là ai giúp mày làm.
– À à nhớ rồi…
– Mà người ta bị ngã xe có bị sao không.
– Dạ không mẹ ơi.
– Mày cũng ga lăng quá nhỉ, vậy mà giờ chưa có bạn gái, sao tao nghi quá à.
– Thôi con lên phòng đây, con ngủ đó. Mẹ nấu ăn xong kêu con xuống nhé, hôm nay con hơi mệt.
Nói xong mình vọt lẹ lên phòng, nằm suy nghĩ lại mà vẫn còn sợ. Công nhận mẹ mình nhạy kinh khủng và với anh mắt đó nhìn mình, mình nghĩ chắc chắn không bao giờ một người như mẹ mình mà tin đâu, vì vậy giờ phải cẩn thận hơn. Nói là làm liền, mình đến trước gương soi lại những “chiến tích” sau lưng mà chị để lại cho mình. Công nhận nhìn mà mình thấy rõ ràng 5 dấu tay để lại một đường. Có chơi có chịu đành mặc kệ đời, lên giường ngủ tiếp. Cứ thế mình lại mê man trong giấc ngủ….
Mệt mỏi tỉnh dậy, lúc đó cũng trưa rồi đi xuống bếp thấy mẹ đang loay hoay dọn đồ ăn. Thế là mình rửa mặt rồi phụ mẹ dọn cơm. Đến bữa ăn mình ăn như điên, mẹ thấy làm lạ nên hỏi.
– Sao hôm nay ăn ghê vậy.
– Người con cứ nghe mệt mệt nên đói bụng lắm.
– Mà ở nhà giải quyết xong hết rồi chứ hả ?
– Ok mẹ ơi. Con mà làm gì là xong nghe.
– Mày cứ làm quá, do mẹ mày dặn trước người ta rồi.
Nhận thấy cơ hội kiếm ít thông tin chị từ mẹ đến, mình cũng cố gắng diễn đạt một tí mà lấy thông tin.
– Mà công nhận chị Trinh đó làm nhanh mẹ nhỉ, một buổi là xong rồi.
– Chứ sao, chị giúp mẹ nhiều lắm, nhất là mấy cái giải ngân với thủ tục bên ngân hàng. Con gái như thế mới là con gái, vừa xinh đẹp vừa giỏi giang, tiếc là mẹ mày có 2 cục nợ chứ không có con gái.
– Cùng lắm là sau này con kiếm con dâu giỏi hơn được không.
– Thôi mày không cần kiếm giỏi hơn đâu, bằng thôi là được rồi.
Nói đến đây mình thấy mình thâm quá, cho mẹ mình vào tròng rồi.
– Mà chị Trinh đó công nhận đẹp thật ?
– Hồng nhan bạc phận mày ơi, đẹp gái giỏi giang nhưng có thằng chồng tao nhìn không lọt con mắt, nên giờ chia tay, con bé phải nuôi con đó.
– Con cũng nghe mẹ nói rồi.
– Mà con bé nó cảm tình mày lắm, mấy hồi nói cứ khen con trai gì mà ăn nói điềm đạm, rồi nhìn đẹp trai. Mà tao thấy mày nhìn như con gái ấy thế mà con bé nó khen.
– Có khi chị Trinh nói đúng, con có nét đẹp tiềm ẩn, người như chị mà khen là mẹ hiểu rồi.
– Mà hôm bữa mẹ ngồi có anh Vũ mày, với bé Trinh. 2 đứa nó cũng hợp nhau nói chuyện vui vẻ. Nếu 2 đứa thích nhau thì mẹ tán thành luôn, không quan trọng đứa con riêng của bé Trinh, đã là cháu thì thương hết.
Nghe xong thì mình cũng chột dạ tí, có nhiều vấn đề lắm mà mình chả biết mình nghĩ cái gì, chỉ biết mình mới nhớ ra vì sao chị là quả quyết không muốn mẹ mình biết mối quan hệ của mình và chị. Nói chung cũng chả còn tâm trang ăn uống nữa, mình ăn vội rồi lên phòng. Cầm điện thoại tính nhắn tin gì đó cho chị, nhưng mà thôi, chuyện chưa đến đâu, nếu có đến thì cứ cho nó đến đi. Bỏ qua hết mấy cái suy nghĩ đó, mình bật máy tính lên, kiếm phim Trân Châu Cảng bản HD cho chị xem.
Thế là vừa kéo phim vừa vào truyentinhduc.com hóng truyện mới để đọc, đợi phim nó kéo xong mì tắt máy đi ngủ tiếp, chả hiểu sao vẫn còn nghe mệt. Công nhận sức mình cũng trâu bò thật, cầm điện thoại lên thì thấy tin nhắn của chị.
– Cái người kia về nhà là quên tui luôn rồi đó hả ? Sao không nhắn tin cho người ta biết chừng
– Về nhà mệt quá thế là ngủ luôn, bắt đền em đó
– Ai bảo anh dữ quá, giờ mệt rồi. Thôi anh nghỉ đi, rảnh nhắn tin cho em đó.
Thế là xong, mình lại lên giường đánh một giấc nữa đến tận chiều. Dậy mà mở mắt không ra. Phi thẳng vào nhà tắm, tắm rửa một phát tỉnh táo hẳn. Bật máy tính lên vào facebook check các kiểu thì mình chợt nhớ là chưa check xem chị có Facebook không, nghĩ là làm mình nhập SĐT chị vào ô tìm kiếm thì nó hiện ra facebook liền. Hí hửng mình vào xem. Nhưng khổ cái là chị không public hình cũng như wall, chỉ thấy mỗi cái ảnh bìa là hình cu lin đang nằm. Xem qua thông tin thì chả có gì đặc biết nếu như cái con số lượt theo doi ở facebook chị rất cao, mình nhớ không nhầm thì lúc đó là 3000 người. Choáng quá, mình inbox facebook chị kiếm chuyện. Mình inbox qua với nội dung là “chị add em với chị ơi”. Vừa lúc đó thì điện thoại mình kêu lên, nhìn lại thì thằng bạn mình gọi.
– A lô.
– Lô cái bô, tối nay nhậu không mày.
– Nhậu à ?
– Ờ, chơi không.
– Vậy cũng được, có gì tối điện nhé.
– Ok.
Nói chuyện điện thoại xong tiếp tục cuộc hành trình tìm hiểu về chị. Facebook thì có nhưng vẫn khó liên lạc bằng cách này, mình chuyển qua tìm Zalo thì rất vui là chị không có dùng Zalo, chị mà dùng Zalo lên cho mấy nông dân chăn chắc em chớt hị hị. Nghĩ cũng nhớ chị thế là móc điện thoại ra ngoài ban công ngồi gọi cho chị, gọi mãi mà không bắt máy, thế là mình đâm ra lo lắng. Một cuộc rồi 3 cuộc cũng không bắt máy, thế là chán, đi xuống nhà coi thì thấy mẹ đi đâu mất rồi. Vào bếp cắm cơm, hâm lại đồ ăn, thì lúc này điện thoại nó lại kêu, nhìn vào thì thấy chị gọi lại. Vừa bắt máy cái là chị nói trước luôn, làm mình chưa kịp Alo gì hết.
– Nãy đằng ấy gọi đằng nãy hả .
– Uh. Thôi em làm gì thì làm đi, bận quá mà.
– Hihi dỗi hả ông kia.
– Haha. Đùa thôi, bộ em bận gì hả ?
– Cho con ăn, pha sữa, thấy em giỏi không.
– Mốt vài đứa nữa, giỏi nổi không.
– Sao không, con của em là em chăm hết, mốt cho anh pha sữa. Thấy nhỡ 4 cuộc của anh, giật mình gọi lại đây, sợ anh lo.
– Haha lo gì chứ, thừa biết giờ này em lo cho con rồi. Rồi em ăn uống sao đó.
– Em thì dễ rồi, ăn gì cũng được, chủ yếu là con thôi.
– Thấy em ở vậy buồn thật, anh còn thấy buồn mà em không thấy buồn hả ?
– Cũng buồn chứ anh, cứ đi làm về lo cho con xong, nó lại hay ngủ sớm thế là đêm đến công việc xong buồn lắm, nhưng quen rồi anh à.
– Sao em không em không nghĩ đến chuyện kiếm chồng khác cho bớt cô đơn.
– Em chờ anh đó, ở đó mà nói luyên thuyên đi.
– Nếu chờ không được, em có lấy người khác không ?
– Hừm. Em cũng không biết nữa nhưng em khó rung động với ai lắm. Ở vậy cả 2 năm có sao đâu, ở lâu hơn cũng được.
– Sau này nếu em có chồng rồi, anh có qua lại với em được không ?
– Anh nói vậy ý là sao ?
– Không có gì đâu, anh hỏi bậy bạ vậy mà ? Xung quanh em chắc hạt nhân nhiều lắm nhỉ ?
– Anh quan tâm cái đó làm gì ? Chừng nào bước vào được nhà em là một chuyện, mở cửa vào phòng ngủ của em được không là chuyện chứ hai, chứ chưa nói nằm trên đó mà ngủ như anh đâu, ở đó mà nói vớ vấn. Tin em phi qua đánh cho anh một trận không hả ? Muốn kiếm chuyện đúng không ?
– Chọc em tí cho bớt nhớ đó mà.
– Anh hay quá, nhớ em nào thì nói đi, bày đặt nhớ đằng này, khó tin quá vậy trời.
– Thật mà, 2 ngày ở nhà em giờ về nhà thấy trống trải quá. Mà cái mùi của chị nó dính vào áo anh, mẹ anh về nghe ra mùi đó đó. Còn đoán đúng mùi luôn, No5 đúng không ?
– Á. Chết, em quên mất, híc No5 đó là cô cho em đó, rồi sao có bị phát hiện không đó.
– Cũng may anh nhanh trí nói đi đường gặp người bi ngã đỡ người ta dậy nên có khi dính mùi.
– Trời, nói dối như cuội vậy hihi. Anh làm em giật mình, công nhận cô ghê thật. Mà sau lưng anh hết đau chưa, bôi thuốc vào chưa đó ? Thương quá à.
– Không sao đâu, anh mặc áo 100% là khó biết được. Mà anh nghĩ mẹ anh vẫn còn nghi ngờ gì đó chứ không đơn giản vậy đâu, mẹ anh thế nào trong công việc em thừa biết mà.
– Híc, mẹ ơi mốt con về làm dâu mẹ đừng có làm khó con nhé híc híc.
– Em mà sợ mẹ anh hả ? Tưởng em ghê lắm mà.
– Sợ lắm, cô ăn hồn em luôn ấy, mốt có gì anh phải bảo vệ cho em đó.
– Rồi rồi, em cứ làm như mẹ anh dữ lắm không bằng, mẹ anh tâm lý thì không ai bằng đâu. Mà mai chủ nhật đó, anh qua đón mẹ con đi cafe nhé, được không.
– Uh. Mai em gửi con qua nhà trẻ con cô tí rồi mình đi cafe nhé. Mà tết nhất rồi sao anh không đi đâu chơi, ở nhà hoài vậy không buồn hả ?
– Anh thì ở nhà hoài vậy thôi, tính anh không thích náo nhiệt ồn ào. Thích tỉnh lặng thôi.
– Anh làm em thấy thú vị hơn về anh rồi đó. Đàn ông con trai lớn rồi phải ra ngoài cho trưởng thành bớt chứ, nếu mà không quen em, anh tính ở nhà hoài vậy hả ?
– Cái đó quan trọng gì, anh thích tĩnh lặng không có nghĩa là anh ăn nói tệ đâu. Ra ngoài nó dăm ba câu có khi tán được cá lố em teen teen, nhưng em không hứng thú.
– Vậy mà đi thích người vừa già vừa xấu như em đây hả ?
– Thôi em lo cho con đi, anh ăn uống rồi đi chơi với bạn.
– Da. Anh đi cẩn thận, về rồi nhắn tin cho em đó, không nhắn tin là em không ngủ đâu đó.
– Em đừng có dạ kiểu đó nữa, anh thấy sao sao ấy.
– Sao là sao, em thế quen rồi, em nói gì kệ em không thích dạ – vâng, mốt em ờ ờ cho sợ nghe chưa.
– Rồi rồi, em thích sao cũng được. Anh chiều em hết.
– Đó phải vậy chứ, yêu chồng của em nhất.
– Rồi anh cúp máy nhé.
– Dạ.
…
Sau ba tiếng tít tít tít thì mình lại trở về với không gian yên tĩnh vốn có. Đợi cơm chín thế là mình ăn vội vài chén, rồi lên phòng mặc quần áo vào. Và không quên làm tí nước hoa vào cho nó thơm người. Thật ra không phải mình ngựa gì đâu, mà tính mình từ nhỏ đến giờ đi đâu mẹ mình cũng ủi quần áo, phải sạch sẽ thơm tho nên nó quen rồi.
Cầm điện thoại gọi cho thằng bạn, cái thằng mà sáng hôm trước mình ngôi cafe với nó ấy, báo địa điểm xong rồi, mình nhắn tin cho mẹ là đi chơi với bạn, thế là phóng xe vi vu đi. Qua đến nơi thì thấy đâu tầm 3 – 4 đứa mình quen còn lại 4 hay 5 em gì đó bạn của thằng bạn mình. Gì chứ đông đông mình cũng ngại vì thấy nó sao sao ấy, không thoải mái.
Vào bàn ngồi thì mình cũng cười rồi chào hết. Thế mà vừa vào thằng bạn đã lao ra cắn.
– Chào cái địt con mẹ mày.
– Sao mày chửi bạn, bạn còn chưa ngồi mà
– Mày trốn ghê quá, đêm qua rủ mày đi chơi mà sao mày đi đâu thế.
– Có việc rồi mày ơi.
– Sao tao nghi quá mày ơi. Con trai trắng trẻo đẹp trai chưa bạn gái mà đi kiểu đó… tao nghe đau đít quá
– Chời ơi. Cưng đừng nói vậy chớ, ghét cưng quá – Mình cố tình giả gay trêu nó tí cho không khí vui.
Thế là bọn con gái ngồi đó nó bụm miệng cười. Chắc bọn nó nghĩ mình gay thật. Mà thằng bạn mình nó dẫn đâu một bầy gái, con nào con nấy thôi rồi, cứ mơn mởn nhìn thì sướng con mắt thật.
Nói nhậu vậy thôi chứ mình với thằng bạn mình thì lâu giờ quen kiểu vài lon cho nóng người chứ không phải kiểu uống chầy cối cho say, nên chủ yếu là ăn uống thôi. Nhưng mà mấy con bạn nó uống cũng ghê, mà nó uống rồi nó tập trung vào mình mà hỏi vì trong bàn có một mình là nó không biết. Lúc đó mình uống cũng tê tê rồi nên không có nhớ nó hỏi gì nữa, chỉ nhớ có con bé ngồi góc trong cùng, nó cứ nhìn mình hoài. Mình thì có thừa nhạy bén để biết nó đang nhìn mình, mà thôi kệ nó đi. Ngồi chơi với bọn nó uống thêm vài ly thì mình nói
– Ai uống không được nữa thì nghĩ nhé, vui vẻ thôi, uống nhiều không tốt.
Thế là cả bọn cũng không uống nữa, nhưng cái con bé mà nó nhìn mình nó kiểu uống quá chóng mặt, cứ chống tay rồi gục trán vào. Mình thấy thế cũng hỏi han:
– Bạn kia mệt quá hay sao mà gục rồi đó.
Nghe mình nói thế, con bé ngồi bên hỏi hỏi gì đó mình cũng không nghe rỏ lắm. Xong con bé đó nó nói
– Nó mệt rồi, ai chở nó về cái nè.
Thằng bạn mình nói .
– Mày chở nó về đi, chứ hỏi gì nữa.
– Nhưng đường vào nhà nó tối, đi qua đoạn đó 2 đứa con gái sợ lắm.
– Thế thằng H mày chở nó về đi.
– Sao là tao mà không phải là mày
– Bạn tạo ở đây tao đi đâu được, mày chở đi.
Nói vậy thôi mình cũng chả từ chối được nữa. Thế là con bé ngon lành lên xe mình chở về, cũng chả biết bọn nó có gì ý gài mình không nhưng con bé này say là thật vì mặt mày đỏ ửng à. Nó lên xe chủ độ hỏi mình.
– Bạn biết nhà mình không?
– Nhà bạn đâu.
– Khu dân cư xxx
– À à, đoạn đó tối thật. Thôi lên xe đi, mình chở về.
Thế là em nó ngoan ngoản lên xe mình chở đi. Đi một đoạn thì em nó cười cười hỏi.
– Chở mình vậy có sợ người yêu giận không.
– Yêu đương gì bạn ơi, mình chưa có đâu, cứ yên tâm ngồi đó đi. Mà bạn có mệt lắm không đó.
– À không đâu, chỉ hơi chóng mặt tí thôi, mới có vài ly mà hôm nay thành ra thế. Phiền bạn quá.
– Không có gì đâu, con trai ga lăng chút cũng không sao mà, haha.
– Mà người bạn thơm thật đó, thơm một cái mùi rất quyến rũ.
Nghe con bé nó nói vậy mình cũng không biết nói gì luôn. Chạy thẳng về đoạn gần nhà nó, xong thả nó xuống, công nhận nhà con này cũng không phải tầm vừa, cổng cao, tường kín. Nó cười cười chào mình, nhưng cứ nấn ná cái gì đó nên chưa muốn vào. Thấy lạ nên mình mới mới hỏi.
– Bạn quên gì hả ?
– À không có, hay là bạn cho mình sđt của bạn đi, để hôm nào mình mời bạn uống nước trả ơn hôm nay được không ?
Mình cười.
– À không có gì đâu, bạn đưa điện thoại bạn đây mình ấn số cho.
Em nó cũng đưa điện thoại ra cho mình ấn. Thật chất là mình muốn xem hình nền điện thoại em nó là để gì. Đúng như mình đoán em nó không đưa điện thoại ngay chổ Home mà vào chổ quay số. Mình nhá qua xong thì back về Home, thấy ngay cái hình em nó tự sướng kiểu xì tin xinh lung linh, cười thoáng cái. Cái này là bệnh chung của mấy chị em rồi.
– Rồi, mình trả máy bạn.
– Hì vậy mình vào nhà nhé, cảm ơn bạn nhiều.
Không đợi em nó vào nhà mình phóng xe về lại chổ nhậu, ngồi với bọn nó tầm 30 phút là mình về.
Đến nhà tắm táp lại lại cho sạch người mình lấy máy nhắn tin cho chị
– Em ngủ chưa ?
Vừa nhắn xong là mình nhận lại tin nhắn của chị.
– Anh chưa nhắn tin cho em mà ngủ cái gì hả ?
– Bộ nói không ngủ là không ngủ thật hả ?
– Chứ sao, em nói là em làm đó. Anh về chưa ?
– Rồi, tắm xong là lên nhắn tin cho em đây.
– Về nhà tắm liền vậy em nghi lắm đó.
– Nghi cái gì mà nghi, nóng quá anh tắm thôi.
– Vậy em yên tâm rồi. Em đi ngủ đây, mai gặp nhé.
– Ok. Em ngủ ngon.
Nằm bâng quơ, nghĩ lại chuyện mẹ mình thích anh Vũ mình với chị mà lòng mình cứ lo lắng, không biết lo cái gì nhưng lúc đó mình sốt ruột lắm. Thế là cầm điện thoại gọi cho anh hai mình liền. Đầu dây bên kia vang lên chất giọng quen thuộc.
– Gì đó ku?
– Anh hai à ?
– Ờ anh đây, gọi có gì không cu ?
– Thì anh em mình lâu không gặp, dạo này công việc sao rồi ?
– Cũng bình thường mày ơi, ban ngày đi làm, tối vui chơi thôi.
– Vậy tính chơi đến giờ, lo mà lấy vợ lại đi chứ ông.
– Mày lo cho anh mày quá nhỉ ? Lo cho mày đi kìa, lo mà kiếm bạn gái đi. Tao thì mày không cần lo, qua năm mày tin mày có chị hai mới không.
– Ai vậy hai ?
– Mày không cần biết đâu, bảo đảm chị dâu mày giỏi giang, xinh đẹp đây.
– Ok. Vậy khi nào rảnh anh em mình cafe bữa nhé.
– Ok. Mày rảnh cứ gọi anh mày.
Cúp máy mà tâm trạng mình cứ rối bời không hiểu lí do vì sao. Bao nhiêu cái suy nghĩ vớ vẩn cứ hiện ra trong đầu mình. Chắc chắn là mẹ mình ủng hộ anh mình hơn mình rồi, và cái chính là lúc trưa mẹ mình có nói là “anh mày có một đời vợ rồi, hợp với con Trinh thật”, nói vậy thì nếu anh mình chưa có một đời vợ thì chắc gì mẹ mình cho anh mình lấy chị. Nên nếu mình đến với chị thì vấn đề chị có con rồi chắc chắc sẽ là vấn đề với mẹ mình. Tình cảm thì mới chớp nở thì gặp thử thách thật sự từ 2 người mình yêu thương nhất, mẹ mình và anh hai mình. Nhưng ở đâu đó mình vẫn có niềm tin mãnh liệt về tình cảm của mình và chị.
Sáng hôm ấy mình tỉnh dậy vẫn với cơn mệt mỏi cực đồ từ cặp đùi và vùng chân. Phải công nhận một điều là làm 2 ngày liên tiếp về ngủ 1 ngày chưa khỏe lại được, không biết có phải là mình yếu không nữa.
Thoáng nhìn đồng hồ mới 6h30, tính nằm nướng tí nữa, nhưng chợt nhớ ra là hôm nay mình còn có hẹn với chị. Thế là bật dậy như điên, vệ sinh ăn mặc cẩn thận đi xuống nhà thì thấy mẹ mình đang làm ốp la. Thế mình ăn mặc thế mẹ mình cũng hỏi.
– Hôm nay đi đâu sớm thế con trai?
– À. Hôm nay con có hẹn café với mấy đứa bạn cũ, nghỉ tết đắt show quá mẹ à.
– Thế ăn đi rồi đi.
Thế là mình vừa ngồi ăn vừa lấy điện thoại ra nhắn tin cho chị. Chưa kịp nhắn thì mình thấy máy có 2 tin nhắn. Một tin của chị, tin còn lại không thấy lưu tên.
– Ông tướng dậy chưa, híc sang nay em ê ẩm hết cả người, tại anh đó, tí qua đấm lưng cho em.
– Người này cũng đau hết tay chân, dã man thật. Anh đang ăn tí anh qua giờ.
– Vậy anh ăn đi, em cũng đang ăn.
Xong việc của chị, mình nhìn qua tin nhắn kia, thì ra số của con bé hồi đêm qua, nó nhắn cho mình kiểu thế này
– Cậu dậy chưa, đêm qua tớ hơi mệt, có nói gì bậy bạ gì với cậu không vậy.
– Cậu thử nhớ lại xem cậu nói gì với mình ?